Đăng ngày:
Chris Pfanner không chỉ là một nhân vật kỳ cựu mà còn là người góp phần định hình văn hóa trượt ván Châu Âu trong suốt gần ba thập kỷ qua. Anh đã để lại dấu ấn đậm nét trong cộng đồng skateboarding và góp phần xây dựng đội ngũ Vans、trở thành một trong những tập thể hàng đầu như ngày nay. Chris、– hay còn được gọi thân mật là Pfann man、– đã chuyển đến Áo khi còn là một thiếu niên, sau đó định cư tại thánh địa trượt ván Barcelona và hiện đang sống tại Đức. Trải qua nhiều năm chinh chiến trên những cung đường skate khắp thế giới, Chris、giờ đây đang dẫn dắt đội ngũ Vans、trên hành trình phát triển. Chúng tôi đã có dịp trò chuyện với anh về cuộc hành trình của mình, tầm quan trọng của gia đình, cộng đồng, và những ảnh hưởng của trượt ván đến cuộc đời anh. Giới thiệu đôi nét về bản thân? Tôi là、Chris Pfanner, năm nay 40 tuổi. Tôi sinh ra tại Lagos, Nigeria và sống ở đó đến năm 10 tuổi. Sau đó, tôi chuyển đến Áo, nơi tôi hoàn thành chương trình học và theo học ngành kỹ thuật máy tính. Sau khi tốt nghiệp, tôi quyết định theo đuổi giấc mơ trở thành vận động viên trượt ván chuyên nghiệp và chuyển đến Barcelona. Tôi đã sống ở đó khoảng bảy năm, thường xuyên di chuyển giữa Châu Âu và Mỹ. Hiện tại, tôi đang sống tại Đức. Hành trình đến với trượt ván của bạn diễn ra như thế nào? Khi còn sống ở châu Phi, tôi chỉ thấy ván trượt qua bộ phim Ninja Rùa, nhưng chưa thực sự hiểu đó là gì. Khi đến Áo, tôi sống trong một trường nội trú và bắt đầu tiếp xúc với ván trượt qua những đứa trẻ trong khu phố. Ban đầu, chúng tôi có chút “xích mích” với nhau vì họ trượt ván trên đường dốc của chúng tôi. Nhưng một lần, tôi chứng kiến họ thực hiện những cú nhảy ollie qua hai chiếc ván và nghĩ rằng “Trông dễ mà!”, rồi tôi thử luôn. Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên, tôi đã cảm thấy bị cuốn hút và không thể dừng lại. Từ đó, tôi bắt đầu tìm đến các cửa hàng trượt ván địa phương, tham gia cộng đồng skater và dần có cơ hội được tài trợ bởi thương hiệu và cửa hàng skate đầu tiên của mình. Năm 1998, tôi nhận được đôi Vans、đầu tiên – một cột mốc đáng nhớ. Đến năm 2005, tôi giành chức vô địch Châu Âu, có thêm nhiều nhà tài trợ và chuyển đến Barcelona để phát triển sự nghiệp. Những cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp? Một trong những khoảnh khắc quan trọng nhất của tôi là được tham gia bộ phim Propeller、– bộ phim trượt ván chính thức đầu tiên của Vans. Được trượt ván cùng các huyền thoại như Kyle Walker, Chima Ferguson là một vinh dự lớn. Bản thân tôi cũng không thể tin được mình đã có mặt trong dự án này. Ngoài ra, trở thành vận động viên chuyên nghiệp của Anti Hero là một điều mà tôi chưa bao giờ dám mơ tới. Được trao cơ hội thi đấu và có một mẫu ván riêng là một thành tựu to lớn đối với tôi. Cộng đồng trượt ván tại nơi bạn đang sống? Hiện tại, tôi sống tại Nuremberg, Đức. Dù không phải là một thành phố có nền trượt ván phát triển như Barcelona, nhưng tôi đã tạo dựng được cộng đồng của riêng mình. Điều quan trọng nhất với tôi là được ở gần con cái. Cộng đồng trượt ván ở đây cũng đang phát triển với sự tham gia của nhiều skater trẻ đầy nhiệt huyết. Chúng tôi mới có một công viên trượt ván trong nhà, giúp mùa đông trở nên dễ chịu hơn rất nhiều. Trở thành Quản lý Đội ngũ của Vans có phải là một bước chuyển lớn? Mọi thứ đến rất tự nhiên. Trước đây, tôi đã từng tổ chức các chuyến đi cho đội Vans、và giúp chuẩn bị cho dự án Vans Châu Âu nhờ tôi tổ chức một chuyến đi và kết quả rất tốt. Điều đó khiến họ tin tưởng giao cho tôi nhiệm vụ này. Tôi yêu thích việc sắp xếp các chuyến đi và hỗ trợ anh em trong đội. Là một người cha, tôi hiểu rằng sự nghiệp vận động viên có thể chấm dứt bất cứ lúc nào do chấn thương, nên tôi rất trân trọng cơ hội này. Xây dựng và phát triển một đội ngũ quan trọng thế nào với bạn? Đó là tất cả. Trong ngành công nghiệp trượt ván, nhiều tài năng trẻ xuất hiện nhưng cũng có thể biến mất nhanh chóng nếu không có định hướng đúng đắn. Tôi muốn giúp họ có một sự nghiệp bền vững. Chúng tôi không chỉ là một đội, mà là một gia đình, luôn hỗ trợ và thúc đẩy nhau phát triển. Mẹ bạn có vai trò gì trong các chuyến đi cùng Vans? Mọi chuyện bắt đầu từ thời gian dịch Covid. Khi mọi nhà hàng đều đóng cửa, chúng tôi cần một giải pháp để đảm bảo cả đội được ăn uống đầy đủ. Và mẹ tôi đã tham gia, nấu ăn cho cả đoàn 16 người. Bà ấy đã quen với việc này, vì tôi có tận bảy anh chị em. Mỗi sáng, mẹ tôi nấu bữa sáng thơm lừng đánh thức cả đoàn, chuẩn bị sandwich cho cả ngày, và tối đến, ai cũng hào hứng chọn món từ thực đơn của bà. Điều này giúp gắn kết cả đội, tạo ra một không khí gia đình thực sự. Mẹ tôi luôn nói: "Chẳng có điều tốt đẹp nào xảy ra trên một cái bụng đói." Tôi hoàn toàn đồng ý! Tầm quan trọng của cộng đồng đối với bạn? Có câu "Cần cả một ngôi làng để nuôi dạy một đứa trẻ." Câu nói này không chỉ đúng với cuộc sống mà còn với trượt ván. Chúng ta chịu ảnh hưởng từ những người xung quanh, và tôi tin rằng việc quan tâm, giúp đỡ nhau sẽ khiến thế giới tốt đẹp hơn. Trượt ván là một cộng đồng nhỏ, chúng ta mạnh mẽ nhất khi đoàn kết. Ai hoặc điều gì truyền cảm hứng cho bạn? Tôi luôn tìm thấy cảm hứng từ những gì gần gũi nhất – từ Yama, Anti Hero đến Vans. Nhưng trượt ván là một thế giới rộng lớn, và tôi luôn hứng thú với sự đa dạng của nó. Ngoài trượt ván, tôi cũng bị cuốn hút bởi nhiếp ảnh, nghệ thuật và cả xe mô tô cổ điển, đặc biệt là Harley Davidson. Tôi cũng mới bắt đầu thử sức với lướt sóng, một bộ môn nhẹ nhàng hơn cho cơ thể. Điều gì đang chờ đợi bạn trong tương lai? Tôi muốn tiếp tục phát triển đội ngũ Vans, du lịch, và dành nhiều thời gian hơn cho con cái. Tôi cũng đang tìm kiếm một nơi yên bình bên biển để ổn định cuộc sống. Đôi giày Vans yêu thích của bạn? Slip-On、màu đen! Tôi lớn lên với niềm yêu thích Kung Fu và Bruce Lee, đôi giày này chính là "ninja boots" của tôi! Hãy sống từng ngày trọn vẹn, tập trung vào những điều quan trọng, và biết trân trọng những gì bạn có. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.Sinh ra ở Nigeria,
Yama Skateboards
AVE,、Geoff Rowley,
Propeller. Năm 2016,
Lời nhắn gửi cuối cùng?